đã cố gắng xóa đi 1 hìh bóg trog tim...
k nhớ tới nữa,k gọi tên đó nữa nhưg sao có lúc tim lại nhói lên như vậy khi mỗi lần nỗi nhớ chợt ùa về..
cố gắng xua nó đi, dặn lòg k đc khóc nữa, nhưg nc mắt như vô thức nó cứ rơi ra, dàn dụa như thế đấy, cố gắng lau đi nhưg vẫn k kềm đc, thế là cứ đễ nó chãy mãi như vậy..!!
nhìn nó bây giờ cứ như 1 con ma...vừa ốm vừa xah k còn 1chút sức sống...từng ngày từng jờ chờ đợi cái chết sẽ đến bất cứ lúc nào .....!!
nó mún chết quá....!!
k muốn tồn tại nữa,k còn thiết tha và cũng chã trôg mog jì ở cuộc sống vô vị này, từg ngày từg giờ sống trog cái cãm giác ão của quá khứ, chìm ngặp trog màn đêm tăm tối k 1 chút ánh sáng...nó cứ lặng lẽ lê từng bước chân mệt mõi nặng nhọc cố gắng bước típ nhưg bây giờ thì ngã rồi, chắc vì kiệt sức quá...
e đag ở đâu..!! s nhửng lúc a như thế này e lại k bên kạnh..!!
ước jì còn có e...ước jì mìh vẫn như ngày đó,ước jì mỗi sáng lại có ng gọi a dậy,a mún đc như trc...mún đc e wtam..
bây giờ đi đâu chơi đi sớm về muộn kũg chẵng ai thèm wtam tới...nhớ lại những ngày trốn đi chơi vs bạn, bị e giận a lại rối rít xug wanh e năn nĩ, mỗi lần như vậy a thấy bực bội lắm,khi bị cột chặt trog tầm kiễm soát của e, còn bây giờ mún có đc cãm giác bị giận rồi phãi đi xin lỗi, mún bị kiễm soát..kũg chã pk tìm đâu ra...vì e đi rồi mà...
bây giờ a phãi làm jì đây...!!!
4tháng...cái t.y mà a ngĩ sẽ k bao jờ tan vỡ..
4tháng...hp
4tháng...đc sống 1 cách thoãi mái nhất..bên ng a iêu
4tháng...trên môi lúc nào kũg nỡ những nụ cười..
4tháng...ngờ nghệch chã phát hiện ra những thay đỗi ở e...
có thễ dùng 1 thời gian dài như vậy đễ giữ đc e, nhưg chĩ 1ph a đánh mất thứ wtrog nhất cũa mìh...
1ph nông nỗi...đánh mất ng a iêu..
k nhớ tới nữa,k gọi tên đó nữa nhưg sao có lúc tim lại nhói lên như vậy khi mỗi lần nỗi nhớ chợt ùa về..
cố gắng xua nó đi, dặn lòg k đc khóc nữa, nhưg nc mắt như vô thức nó cứ rơi ra, dàn dụa như thế đấy, cố gắng lau đi nhưg vẫn k kềm đc, thế là cứ đễ nó chãy mãi như vậy..!!
nhìn nó bây giờ cứ như 1 con ma...vừa ốm vừa xah k còn 1chút sức sống...từng ngày từng jờ chờ đợi cái chết sẽ đến bất cứ lúc nào .....!!
nó mún chết quá....!!
k muốn tồn tại nữa,k còn thiết tha và cũng chã trôg mog jì ở cuộc sống vô vị này, từg ngày từg giờ sống trog cái cãm giác ão của quá khứ, chìm ngặp trog màn đêm tăm tối k 1 chút ánh sáng...nó cứ lặng lẽ lê từng bước chân mệt mõi nặng nhọc cố gắng bước típ nhưg bây giờ thì ngã rồi, chắc vì kiệt sức quá...
e đag ở đâu..!! s nhửng lúc a như thế này e lại k bên kạnh..!!
ước jì còn có e...ước jì mìh vẫn như ngày đó,ước jì mỗi sáng lại có ng gọi a dậy,a mún đc như trc...mún đc e wtam..
bây giờ đi đâu chơi đi sớm về muộn kũg chẵng ai thèm wtam tới...nhớ lại những ngày trốn đi chơi vs bạn, bị e giận a lại rối rít xug wanh e năn nĩ, mỗi lần như vậy a thấy bực bội lắm,khi bị cột chặt trog tầm kiễm soát của e, còn bây giờ mún có đc cãm giác bị giận rồi phãi đi xin lỗi, mún bị kiễm soát..kũg chã pk tìm đâu ra...vì e đi rồi mà...
bây giờ a phãi làm jì đây...!!!
4tháng...cái t.y mà a ngĩ sẽ k bao jờ tan vỡ..
4tháng...hp
4tháng...đc sống 1 cách thoãi mái nhất..bên ng a iêu
4tháng...trên môi lúc nào kũg nỡ những nụ cười..
4tháng...ngờ nghệch chã phát hiện ra những thay đỗi ở e...
có thễ dùng 1 thời gian dài như vậy đễ giữ đc e, nhưg chĩ 1ph a đánh mất thứ wtrog nhất cũa mìh...
1ph nông nỗi...đánh mất ng a iêu..